• Increase font size
  • Default font size
  • Decrease font size
 

Buổi Thuyết giảng tại San Jose, năm 1982

Phần Thuyết Giảng

ngày 23/6/1982, p1

Đã minh định lập trường “Tu Thiền Dưỡng Sinh”, Chúng ta tu, tu để làm gì? Tu bổ sửa chửa. Thiền để làm gì? Ổn định trong sự sống của chúng ta trong hiện tại. Nếu sự sống của chúng ta không có ổn định thì học một phương pháp ngoài cái đạo pháp của chúng ta đều là vô ích. Mỗi người có lòng tín ngưỡng sẵn có của họ tưởng tới vị giáo chủ của họ đã hành trong một tôn giáo sẵn có bành trướng trong xã hội nhân loại từ bao nhiêu năm, nhưng có một phương pháp nào có thể giúp cho họ được trán kiện hơn, lành mạnh hơn trở lại trật tự căn bản của chính họ. Đó là điều cần thiết cho chính cá nhơn. Không phải một tổ chức để điều khiển người tu, đây là một phương pháp của người tu, đã thực hành và tự đạt đem ra công hiến cho tất cả mọi người không vụ lợi.

 

Buổi Thuyết giảng tại San Jose, năm 1982

Phần Vấn Đạo

ngày 23/6/1982, p2

Tất cả những lời anh phân giải nẩy giờ, vừa hỏi vừa đáp, vừa hỏi vừa đáp, nằm trong lý thuyết mà thôi. Tất cả thâu thập những cái lý nhưng mà cái hành là khác. Chính trong kinh và cái lý nói rằng: “cát bụi phải trở về với cát bụi” Nghe vậy ! Ta hành coi có về cát bụi rồi ở đâu? Nó phải có nơi có chổ. Cho nên cơ tiến hóa của nhân sinh càng ngày càng gia tăng. Đó mới thấy sự tiến hóa mà nếu chúng ta không hành mà cứ suy luận về lý, vừa nói vừa đáp, vừa nói vừa đáp, nằm hẵn trong lý không hà! Không có thực hành. Thực hành rồi chúng ta mới thấy rằng té ra những người đó, tại sao ? Đức Phật trước kia là một vị Thái Tử lý thuyết đầy đủ, văn vỏ toàn tài, nhưng mà lý thuyết không xài được , ngài mới câm cái mồm ngồi yên một chổ để khai minh tâm thức tìm ra chơn lý.