• Increase font size
  • Default font size
  • Decrease font size

Ðại hội Thanh Tịnh (2000)

Đại Hội Vô Vi kỳ 19, Prague – Czech Republic - 2000 

Thành tâm tin yêu sửa chính mình
Giai huân điển giới tự tâm minh
Lòng thành tự giác gieo duyên thức
Vững chí bền tâm hiểu chính mình
Bầu trời thế giới vẫn xanh
Cảnh ngộ thân thương tự sửa mình
Xa lạ điển giới hình đẹp xinh
Tâm thành tự đạt do mình dựng xây
Dù cho thế sự đổi thay
Thành tâm vẫn đến vui say đạo đời
Học thêm nguyên lý thức lời
Trời ban tình đẹp nơi nơi an toàn
Tu hành thức giác bạc bàn
Qui hàng nguyên lý vẫn an vẫn hòa
Kẻ gần cho đến cho đến người xa
Khai minh đời đạo chan hòa tình thương
Càn khôn vũ trụ mở đường
Quí yêu thanh tịnh yêu thương muôn người
Từ trong tiếng nói giọng cười
Người người tự giác vui tươi tham thiền
Cùng chung hợp tác tạo duyên
Tình thương sống động nối liền cảm giao
Trí tâm thanh tịnh muôn màu
Cùng chung hội tụ trước sau dung hòa
Chung vui giao cảm thật thà
Bền lâu vững tiến hưởng quà Trời ban

Kính bái,
Lương Sĩ Hằng

Thành tâm tin yêu sửa chính mình: Người tu thành tâm dốc lòng tu tiến, tin yêu Trời Phật mới sửa được chính mình

Giai huân điển giới tự tâm minh: Khi mà sửa được chính mình thì luồng điển hướng thượng giải tiến đi lên tới điển giới tự tâm minh. Mình biết được cái trí nó sáng rồi, hiểu được sự sai lầm của chính mình

Lòng thành tự giác gieo duyên thức: càng thành tâm tự giác gieo duyên Trời Phật để hiểu được sự sai lầm

Vững chí bền tâm hiểu chính mình: luôn luôn kiên trì như vậy, bền tâm vững chí, càng ngày càng hiểu chính mình từ đâu đến đây rồi sẽ về đâu.

Bầu trời thế giới vẫn xanh: Bầu trời thế giới lúc nào cũng xanh tươi, ổn định

Cảnh ngộ thân thương tự sửa mình: chúng ta tu thanh tịnh, chúng ta ngộ được cảnh sáng lạng thân thương với chúng ta, lúc nào cũng gắn liền với chúng ta

Xa lạ điển giới hình đẹp xinh: Thấy xa lạ điển hình đẹp xinh, thấy xa như vậy mà chúng ta cũng tới và cảm thấy sự đẹp xinh tươi tốt của Trời Phật đã an bài

Tâm thành tự đạt do mình dựng xây: Tâm thành tự đạt, thành tâm tu thì sẽ có kết quả tốt do mình dựng xây, mình phải làm cho chính mình mới tiến được, phải dứt khoát mới tiến được.

Dù cho thế sự đổi thay: dù cho thế sự có đổi thay, dù cho ai chọc phá, thế sự lộn xộn, thiên cơ đảo điên nhưng mà tâm chúng ta vẫn thành, vẫn vững tiến như vậy.

Thành tâm vẫn đến vui say đạo đời: Thành tâm, chúng ta mọi người đến đây đều thành tâm, chúng ta đã đến được. Vui say đạo đời: Ngày nay nghe được hiểu được đạo là gì, đạo do tâm của chúng ta phát triển đi lên thì chúng ta không có phụ bạc đời và xây dựng cho đời tốt.

Học thêm nguyên lý thức lời: Học được cái nguyên lý của Trời Ðất hóa hóa sanh sanh mà hiểu được lời chơn thật mà tu.

Trời ban tình đẹp nơi nơi an toàn: Trời ban tình đẹp lúc nào cũng tươi đẹp, nguyên khí thanh nhẹ chúng ta hít thở nơi nơi an toàn. Nơi nào cũng có chỗ an toàn của đấng tạo hoá ân độ.

Tu hành thức giác bạc bàn: chúng ta càng tu càng hiểu được mới bạc bàn, còn không hiểu đầu đuôi không có bạc bàn được.

Qui hàng nguyên lý vẫn an vẫn hòa: Chúng ta chấp nhận nguyên lý của Trời Ðất lúc nào cũng cao cả, chúng ta phải qui hàng mà thực hành đứng đắn như vậy thì vẫn an vẫn hòa, lúc nào cũng an hòa.

Kẻ gần cho đến cho đến người xa: Người được gần tiên Phật cho đến người xa tiên Phật.

Khai minh đời đạo chan hòa tình thương: cũng khai minh được đời đạo chan hòa tình thương. Cho nên tôi thường nói ở thế gian này chỉ có một cái đạo tình thương, tất cả tôn giáo đều phát triển tình thương

Càn khôn vũ trụ mở đường: Càn khôn vũ trụ mở đường cho tâm linh tiến hóa.

Quí yêu thanh tịnh yêu thương muôn người: chúng ta quí sự thanh tịnh của chính mình thì chúng ta mới thật sự buông bỏ sự vọng động và yêu thương muôn người được.

Từ trong tiếng nói giọng cười
Người người tự giác vui tươi tham thiền
Từ trong tiếng nói nụ cười cũng do đấng toàn năng ân ban, chúng ta có một sự sáng suốt và mở lời thanh nhẹ dẫn dắt cho nhau, tự giác vui tươi tham thiền: hiểu được nguyên lý của Trời đất đang hổ trợ cho chính chúng ta, chúng ta ngồi thiền một cách an yên tự tại.

Cùng chung hợp tác tạo duyên: Ði một đường hướng kêu là hợp tác mà nghịch lại là không phải hợp tác. Cùng chung hợp tác tạo một cái duyên lành cho những người kế tiếp tu tiến.

Tình thương sống động nối liền cảm giao: Tình thương của Trời Phật lúc nào cũng sống động nối liến cảm giao. Cho nên người đời nhắc đến Trời Phật ai cũng cảm động và muốn hướng về Trời Phật mà tu, nói thiên giới ai cũng muốn về thiên giới mà sống.

Trí tâm thanh tịnh muôn màu: chúng ta trí tâm được ổn định thanh tịnh thì muôn màu phát sáng.

Cùng chung hội tụ trước sau dung hòa: Những ánh sáng từ bi hội tụ thì trước sau dung hòa. Từ bi đến đâu cũng tận độ quần sanh chớ không có phá hoại quần sanh.

Chung vui giao cảm thật thà: Chung vui mới giao cảm thật thà, xây dựng để tiến hóa.

Bền lâu vững tiến hưởng quà Trời ban: cứ giữ vững lập trường như vậy, vững tiến như vậy thì chúng ta mới luôn luôn được hưởng sự thanh nhẹ của Trời ân ban cho chúng ta

Qua những kỳ đại hội các bạn đã dự không ít và cảm thức không ít những gì người khác đã phục vụ chúng ta và chính chúng ta phải thực hành cho đứng đắn nhiên hậu chúng ta mới có cơ hội phục vụ người kế tiếp. Cho nên phải chung đường lối trong xây dựng và tin yêu nơi sự ân độ của đấng toàn năng mà hành sự thì mọi việc sẽ đều tốt đẹp và không có gây rối cho bất cứ ai. Thành tâm tu sẽ tiến, thành tâm tu thì mọi sự sẽ giải quyết được. Quá trình các bạn thấy nhiều chuyện rắc rối, chính giữa chúng ta và chúng ta nhưng rốt cuộc rồi cũng giải quyết được. Qua cơn thiền chúng ta bằng lòng dứt khoát và buông bỏ tất cả những sự tranh chấp trong nội tâm. Chúng ta phân rõ rệt đó là trược, chúng ta không ôm trược nữa thì mới giải trược. Nếu chúng ta ôm trược tranh chấp là không bao giờ chúng ta giải được trược. Khi mà chúng ta không giải được trược thì chỉ tạo sự rắc rối cho chính mình mà thôi. Tôi bản thân tôi truyền pháp cho các bạn, tôi là người đi trước, tôi đã nhận nhiều sự rắc rối trong nội tâm tôi mới phân tách cho các bạn thấy rõ ràng, đường đó là đường không phải là đường của chúng ta đi. Cho nên chúng ta phải đi ngay một đường sáng suốt thanh nhẹ của Trời Phật đã dìu tiến chúng ta, xây dựng cho chúng ta từ giờ phút khắc, chúng ta không có nên bất hiếu và phụ những gì của đấng toàn năng đã ban cho chúng ta. Nếu không có đấng toàn năng thì thế gian này không làm được một việc gì hết. Không có sự thanh nhẹ siêu giác ở bên trên thì thế gian không có thể làm được việc gì hết. Cho nên chúng ta người phải qui hàng nguyên lý là nhịn nhục, quí trọng nguyên lý và thực hành đi đến đó thì tự nhiên ý chúng ta muốn đi đâu là nó phải chuyển đi đó liền không có bê trễ. Cho nên cái chuyện các bạn đêm đêm lo tham thiền công phu đều là giúp ích cho các bạn tâm thân đâu đó có trật tự bình an trong xây dựng, thật sự tiến hóa, phần hồn càng ngày càng mở, phần hồn càng ngày càng giải được trược, sự thanh cao sẽ về với các bạn. Dù các bạn ở góc nào đi nữa cũng là tâm trí thanh cao chứ không có đê hèn và phá hoại như những phần tử thiếu tu mà muốn làm cha thiên hạ, chuyện đó không được. Phải thực hành và ảnh hưởng người kế tiếp là nhiệm vụ của người Vô Vi mà thôi. Còn ta thiếu thực hành mà ta muốn nắm đầu người khác chuyện đó không được, thực hành để ảnh hưởng mà thôi, Trời Phật cũng vậy thôi, chúng ta tại sao không noi cái hạnh đó mà đi. Ngược lại tính toán mưu mô tạo khổ cho chính mình, chuyện đó chúng ta không làm, chuyện đó gọi là chuyện không cần thiết, chúng ta phải làm điều cần thiết mới kêu bằng xây dựng cho chung. Còn chuyện không cần thiết không phải xây dựng cho chung, mỗi ngày mỗi đêm chúng ta thiền để chi, để nhắc nhở sự thanh tịnh của chúng ta là quí giá vô cùng, lãnh vực thanh tịnh là đời đời bất diệt. Các bạn đi tới vô sanh là đâu còn lo lắng cái việc gì nữa, ai ăn hiếp ai đâu, nguyên khí của đấng toàn năng đã ban cho các bạn từ giờ phút khắc, chứ không phải tôi nhắc các bạn mới có đâu, giờ phút khắc nào các bạn cũng có sự thanh nhẹ của đấng toàn năng mà chỉ các bạn thiếu thanh nhẹ mà thôi thì không cảm thức điều này và quên ơn của ngài. Cho nên chúng ta người tu cần dốc lòng tu để tận hưởng những gì của đấng toàn năng đã ân ban cho chúng ta. Chúng ta mới có những cuộc du ngoạn đại hội xây dựng cho chung, tay bắt mặt mừng, vui vẻ trong điển giới, mọi người cảm thức khi gặp chúng ta thì có sự thay đổi. Người đời gặp chúng ta đều vui bởi vì chúng ta dấn thân tiến về gốc gát thay vì ôm cái tạm bợ tranh chấp, chúng ta không làm điều này, xây dựng tiến hóa và không bị những mưu mô gì phá hại chúng ta hết. Thực tâm thực lòng thì trời mới độ, thực tâm thì lòng mới thật thà tiến hóa, trời độ và ân ban cho chúng ta những cơ hội tốt để tu. Như hiện nay các bạn có nhiều cơ hội tốt, đi dự đại hội, chung vui, thấy rõ anh chị em chúng ta đã phục vụ cho chúng ta có nơi tốt, có nơi ăn chốn ở, di chuyển dễ dãi, đó là do lòng thành của anh em chúng ta đã xây dựng, mà anh em chúng ta do đâu, đã hưởng được cái gì, anh em chúng ta cũng do đấng toàn năng ân ban cho nó có một cơ hội, nó có một hạnh đức tốt nó mới đóng góp cho tất cả mọi người cộng hưởng.

Chúng ta hiểu được điều này lòng chúng ta lòng chúng ta cảm động không nở hành hạ anh em chúng ta. Mọi người anh em đều bỏ công ngày đêm xây dựng đi đúng đường của trời Phật mà tiến hóa chứ không dám làm điều sái quấy mưu lợi hay ganh ghét ám hại bất cứ ai. Cho nên các bạn không nên nghe những lời đồn đãi bên ngoài mà phải trực diện để thấy rõ sự phải hay trái ở chỗ nào. Chính chúng ta có khối óc chúng ta có quyền tu thì khối óc chúng ta càng ngày càng thanh tịnh, càng thanh tịnh thì chúng ta càng có cơ hội minh xét sự thật, không nên nghe những chuyện của một người hai người diễn tả theo trong cái ác ý của họ mà làm suy hại tâm thân của các bạn, điều đó tất cả anh em và tổ chức đại hội không ai mong muốn các bạn nhận những điều sái quấy nhưng mà mong các bạn nhận những điều lành để tiến hóa, lấy điều chánh của Trời Phật mà tu, không có nghĩ sai cho bất cứ ai.

Thành thật cảm ơn sự hiện diện của các bạn hôm nay.

Trăng sao ban chiếu cho các bạn, thanh khí của Trời Phật đã đưa đến những hơi thở vui lành cho các bạn chung sống hòa bình, nhưng mà tâm mình chưa hòa bình, hổ thẹn với Trời Phật vô cùng. Chúng ta muốn về với Trời Phật phải thực hành như Trời Phật mới có cơ hội về với Trời Phật, phải thanh nhẹ, tươi tắn, mắt sáng mặt tươi mới là đúng người tu, còn mưu mô là các bạn nhìn luồng điển nó đi xuống mặt mày họ tăm tối, cũng có bạn đạo vô vi mà mặt mày trược, xám xạm không có tiến, cái đó là họ không có thật tâm tu, họ hướng về một cõi nào đó rồi, tham danh, tham lợi, tạo khổ cho chính họ. Cho nên các bạn đã có sự đụng chạm thì các bạn thấy rõ rồi các bạn sẽ nhận định rõ rệt hơn những gì các bạn phải làm cho chính bạn và sửa tiến cho chính bạn là điều cần thiết. Thiên cơ biến chuyển, năm nay là năm 2000, bao nhiêu sự đồn đãi chính ông Trời cũng bị thi phi nói là Trời sẽ sập, người sẽ chết hết, nhưng mà chúng ta có hiện diện nơi đây để đánh thức chúng ta để hiểu rõ chúng ta không còn mê tín dị đoan, không còn nghe một người nào thêu dệt dẫn tiến chúng ta hết. Chính chúng ta tự tu tự thức là điều chánh, cần làm việc cho đứng đắn cần tu cho đứng đắn thì thức tâm sẽ rõ ràng. Mỗi mỗi người đời hay thêu dệt, những chuyện gì mà thêu dệt các bạn nên lưu ý, chuyện đời, chuyện không cần thiết của người vô vi thì tôi không cần nghe và không cần đem vô óc để làm gì. Chính tôi là người thực hành cho chính tôi để tiến hóa tốt đẹp nhiên hậu ảnh hưởng người kế tiếp, đó là nhiệm vụ của một người vô vi.Ngày hôm nay các bạn được dự đại hội, được dự thiền ca là đem triết lý của người thật tâm tu ra nói cho mọi người nghe và đồng tu đồng tiến, rồi đây chúng ta sẽ có huynh đệ tỷ muội nhiều hơn. Khi mà nhiều thì chúng ta sẽ có nhiều chuyện rắc rối mà nếu chúng ta thiếu thanh tịnh là chúng ta sẽ sa ngã, thanh tịnh là sự cần thiết của người tu vô vi, nếu thiếu thanh tịnh thì óc không bao giờ sáng, tâm không bao giờ minh, cần tu tới thanh tịnh, hạ hồi phân giải mọi việc tốt đẹp trong thực hành, không nên vá víu chuyện đời và thêu dệt thêm lý thuyết này lý thuyết kia lý thuyết nọ rồi tạo động cho chung, điều đó là không có ích. Chung một đường lối phải chung họp hòa bình để tiến hóa, xây dựng cho chung mới là đúng đường. Ðêm đêm các bạn tu thiền để làm gì, các bạn hít thở để làm gì? Các bạn hít thở là lấy nguyên khí của Trời Ðất hợp nhứt cùng khối óc của các bạn chớ không phải các bạn làm chuyện giỡn chơi đâu. Giỡn chơi là người đời thị phi, nói xong rồi thôi bỏ, không có trách nhiệm, cái nầy chúng ta tự giải cơ tạng chúng ta tiến tới sự thanh nhẹ, hòa đồng cùng trời Phật mà tu, chuyện lớn chứ không phải chuyện nhỏ đâu. Thực hành đứng đắn đi rồi các bạn sẽ gặt hái rõ những gì tôi đã thực hành và tôi đã thuyết giảng cho các bạn hiểu, chính tôi đã nếm qua những trận đồ đó tôi mới dám nói rõ cho các bạn và các bạn thực hành để các bạn đi đến tốt đẹp. Bên trên còn nhiều chuyện thử thách, không phải đơn giản đâu, lên cao chừng nào thì bị nhồi quả nhiều chừng ấy. Cho nên nhiều bạn, trong vô vi chúng ta có nhiều lắm, nhiều cấp bực lắm, nhưng mà tới đó rồi bị thử thách lăn cù bỏ pháp, rồi bao nhiêu năm trở lại. Tôi là người đọc nhiều thơ, nhận nhiều thơ, nhận nhiều điện thoại, nhiều bạn đã than thở với tôi rằng chính tôi đã sai chứ ông Tám không có làm gì sai. Thì cái chuyện dó là bản thân tôi cũng có sai, Trời Phật đâu có sai. Khi mà tôi làm sai tôi hiểu sự sai của chính tôi thì tôi mới quí trọng Trời Phật, dứt khoát tu tiến để tiến tới sự tốt đẹp mà ngày hôm nay tôi mới quí Trời Phật là cái hạnh tu dứt khoát của những người đi trước hình thành.

Vậy chúng ta, ngày nay chúng ta có đại hội là anh em chúng ta rất nhiều, đông, họp lại và mỗi người dều dứt khoát như vậy là cái khối thanh tịnh của chúng ta sẽ bừng sáng giữa quả địa cầu thì không có ma quỉ nào tới xen vô phá hoại chúng ta được, ý đồ không tốt là ma quỉ mà thôi, ma quỉ là tăm tối. Sự tăm tối nó sẽ không còn đến với chúng ta, chúng ta sáng, ánh sáng đến là bóng tối phải tan, chắc chắn như vậy. Cho nên các bạn cứ tin chính tôi đã thực hành trong giới ma quỉ tôi thoát ra đến ngày nay, khổ lắm bạn ơi, đêm đêm hành thiền biết bao nhiêu chuyện phá, kể cả đánh đập đủ chuyện nhưng mà tôi vẫn chịu đựng để tôi vượt qua, vì tôi thấy cái trí tôi không có thua bất cứ một cái chuyện gì, tôi thiếu thanh tịnh thì tôi thua thôi. Mà tôi đầy đủ thanh tịnh tôi giải quyết được tất cả mọi việc không khó khăn.

Cho nên đêm đêm tôi cần thực hiện những chuyện cần thiết và không thực hiện những chuyện không cần thiết là tâm thân tôi được an lạc. Ngày nay tôi cũng lớn tuổi rồi mà các bạn nghe âm thinh của tôi và thấy sự thành tâm phục vụ của tôi đối với các bạn có thiếu sót chỗ nào, lo cho các bạn từ giây từ phút và nhắc các bạn để các bạn tránh sự sai lầm, dù tôi có la rầy các bạn cũng là giúp cho các bạn tiến mà thôi. Các bạn đừng có nuôi dưỡng cái tự ái phàm tục mà tạo khổ cho các bạn, cái đó xấu hổ với Trời Phật vô cùng. Mình nói mình là người tu mà thiếu sáng suốt thiếu thanh tịnh, tu cái gì, còn tự ái là không có thanh tịnh rồi, phải dẹp bỏ tự ái tiến thẳng một đường một tới nơi mới dẹp bỏ được cơ đồ tâm linh. Các bạn đến đây các bạn thấy, xứ sở này cũng nhiều chế độ áp đảo mà rốt cuộc rồi họ cũng phải hướng về Trời Phật, hướng về Chúa mà tu, mà giải cái trần trược của thế gian để đem lại những kỷ niệm tốt lành, giữ lại những kỷ niệm quá khứ mà để cống hiến cho chúng ta. Ngày nay chúng ta mới cảm thức được những điều lành những cảnh tốt mà họ đã vượt qua, lưu niệm nhiều điều lành cho chúng sanh cùng hiểu cùng tiến. Chúng ta lại có duyên may họp nơi nầy, huynh đệ tỳ muội chúng ta cũng khổ cực lắm mới dành dụm được một số tiền đi đây đi đó, mà đi đến chỗ xứng đáng học hỏi thật sự mắt thấy tai nghe, chứng minh điều lành của Chúa của Trời Phật đã ân ban cho mọi giới từ giây phút khắc chứ không phải nói suông mà không có bằng chứng. Những sự tiến hóa của tâm linh ở tại Âu Châu này, nơi này là nơi để các bạn chứng minh mọi việc có kỷ niệm có bằng chứng rõ ràng để các bạn thấy rõ điều lành mà tu.

Ngày hôm nay chúng ta có cái pháp lành trực tiếp, dùng nguyên khí của Trời Ðất để giải sự trược ô của chính mình, khứ trược lưu thanh, lập lại trật tự điển quang trong nội tạng nội thức của chúng ta. Có nhiều bạn tu tới ngày hôm nay, muốn lo cũng lo không được, hết lo rồi, chỉ có biết vui. Luồng điển các bạn quân bình rồi, muốn lo cũng lo không được, không có nhớ để mà lo, không có chuyện gì phải nhớ, thế gian đô thị giả mà có gì thiệt đâu, không có gì thiệt mà chúng ta nhớ để làm gì, nhớ ghi chép rồi biến thể của nó là chánh trị phức tạp. Còn chánh trị của Trời Phật là nhớ điều chánh mà tự sửa, cái đó là chuyện cần thiết của người vô vi, luôn luôn nhớ điểm chánh mà tự sửa đó là cần thiết của vô vi chớ chúng ta không có lấy cái chánh phủ để trị dân chúng ta không có làm cái đó. Chuyện ngu muội đã nhiều kiếp rồi, giết nhau mà không cứu nhau thì phần hồn sẽ bị tan rã, luân hồi, luân hồi làm đủ cầm thú tại thế gian, rốt cuộc cũng bị chết. Còn chúng ta tu là giải cái phần ô trược đó ra thì không có ứng chiến trong nghịch cảnh nữa, nhưng mà chúng ta giải mở nó ra thì sẽ không còn nghịch cảnh nữa, từ bóng tối trở nên sáng là vui tươi chung họp tốt đẹp chứ không có sự chia rẽ và phân tán nữa. Cho nên người đời làm chánh trị mưu mô để chia rẽ lẫn nhau, làm sao tiến hóa được. Ở đời cũng không yên thì cái hồn làm sao tiến? Cho nên không nên chia rẽ, chúng ta đã đi chung một đường lối là phải xây dựng cho chung để tiến hóa, lấy điểm chánh xây dựng mà thôi, cái đó là cần thiết, không làm những chuyện không cần thiết nữa, dứt khoát như vậy các bạn mới có cơ hội hưởng lạc trong nội tâm các bạn, vui tươi cùng Trời Phật và tận hưởng nguyên khí của đấng toàn năng đã ân độ từ giờ phút khắc.

Nói đến đâu cũng hơi dài, thành thật cảm ơn sự lưu ý của các bạn ngày hôm nay.

Nhiều khi các bạn tu thiền nửa đêm rơi lụy mới thấy rằng khả năng phục vụ của chúng ta còn thiếu kém, còn rước trược vào tâm thì mới rơi lụy, rơi lụy đó cơ hội giải trược trong nội tâm. Sau khi mà các bạn đã khóc rồi tự nhiên nó nhẹ, cảnh đời chúng ta đã vượt qua bao nhiêu gian khổ, ai ai cũng phải vượt qua gian khổ. Nhiều người tu vô vi một thời gian rồi ngồi nửa đêm nghe băng thiền rồi khóc nức nở, khóc để thấy sự sai lầm của chính mình, cảm động được lòng mình mới thật tâm tu, nhiên hậu mới sắp lại trật tự quân bình trong nội thức các bạn, âm thinh các bạn thay đổi, mạo diện các bạn thay đổi, lời nói các bạn là dùng đạo tâm xuất phát nơi nơi để tận độ quần sanh, chớ không có dùng những lời phỉnh phờ lường gạt lẫn nhau nữa, thật sự mình đã xây dựng được mình, thật sự mình đã cứu được mình, dũng mãnh nói ra sự thật là đủ rồi. Cho nên có nhiều bạn đã thành tâm tu tiến và tự giải được khổ nạn, muốn nói ra cho tất cả mọi người nghe để cùng xây dựng nhưng mà không biết diễn tả bằng cách nào nhưng phải qua cơn điêu luyện, càng lên cao một chút thì càng được nhồi quả, nhồi quả đó là phước cho hành giả sẽ có cơ hội tiến tới tốt và xây dựng một triết lý vững vàng để tận độ quần sanh ở tương lai. Từ rày về sau nói cái gì cũng sẽ có bằng chứng rõ rệt, chúng ta cảm được điều này mới nói ra, không cảm thức được không nên nói ra. Không nên mượn sách vở, lời nói này lời nói kia, lời nói nọ, thấy hay nhưng mà chúng ta chưa hay, chúng ta tu một thời gian rồi thấy chúng ta cũng tương đương bình đẳng như vậy mà tiến hóa, lúc đó các bạn mới dũng mãnh tu và thực hành đứng đắn hơn, dũng mãnh hơn và dứt khoát hơn, xa xưa tới ngày nay cũng chỉ có hai chữ dứt khoát thôi. Người tu mà không dứt khoát là chỉ lâm nạn, phạm rồi tái phạm mà thôi. Tôi cũng là con người ôm xác phàm tu tới ngày hôm nay luôn luôn phạm rồi tái phạm, tôi quyết tâm sửa tôi mới có một triết lý vững vàng để cống hiến cho các bạn. Nếu tôi không quyết tâm sửa làm sao tôi nói ra những lời các bạn cảm động và các bạn thấy sự sai lầm của các bạn và các bạn đã nguyện dứt khoát tu tiến. Chỉ có một hướng đi mà thôi, mà nếu chúng ta còn quanh quẹo nữa là chỉ có hư, tiền tài danh vọng nó sẽ kéo chúng ta xuống hố và không có giúp chúng ta lên đâu. Tiền tài danh vọng lúc nào cũng đem con người xuống địa ngục dẫy đầy dưới địa ngục nhưng mà còn tranh nhau xuống để làm gì, giành giựt để được cái gì, hại nhau có ích gì không? Cần phục vụ tốt, xây dựng tốt để ảnh hưởng cho mọi người sẽ tốt như chúng ta. Ðiều đó là điều rất quí cho quả địa cầu hiện tại. Các bạn không nhiều thì ít cũng thấy lịch sử, tranh nhau giết nhau, giành giựt với nhau, ngay hiện tại chúng ta ở trong quả địa cầu nầy có mảnh đất nào yên không các bạn, không có mảnh đất nào yên không các bạn, không mảnh đất nào yên. Thiên cơ biến chuyển vô cùng vì sao? Vì lòng tham của con người mới xảy ra những chuyện động đất, nào là sản xuất, nào là lấy nhiên liệu của Trời Ðất, chất đốt quá nhiều, tạo nóng cho quả địa cầu, thời tiết thay đổi bất thường thì không có yên, con người sống không có yên tại vì lòng tham mà ra. Các bạn thanh tịnh rồi các bạn thấy rõ cũng do sự tham dâm của con người biến thể ra tai nạn bất ngờ như vậy. Nhiều người khóc hết nước mắt không biết tại sao tôi thờ chúa thờ Phật kỹ càng ngày nay một cơn gió lốc nhà cửa tôi tiêu hết không biết lý do từ đâu xảy đến không hiểu. Vì lòng tham của con người đã xảy đến, lấy chất đốt của Trời Ðất và phung phí ngày nay nó thành tựu nóng lạnh bất hòa tạo cơn gió lốc.

Cho nên nhiều người đã khóc nức nở mà không biết tại sao. Cho nên chúng ta là con người cần xây dựng lấy chính mình nhiên hậu mới thật sự đóng góp cho người kế tiếp được. Cho nên Vô Vi là một phương pháp tự tu tự tiến, xây dựng cho chính mình, cương quyết như vậy thì chúng ta mới thật sự đóng góp cho chung ở tương lai. Cho nên các bạn thấy tinh thần phục vụ của người Vô Vi, người nào mà thật tâm phục vụ là người đó tu thiền nhiều, lúc nào cũng sẵn sàng phục vụ trong xây dựng. Hỏi chứ họ đã học ở trường nào đâu? Không có học đâu, họ chỉ có hành thôi, hành mà họ cảm thức được điều lành lẽ phải mà họ làm họ dấn thân làm ngày làm đêm bất vụ lợi. Huynh đệ chúng ta nghèo nhưng mà ngày hôm nay chúng ta nghèo mà lòng chúng ta thành chúng ta lại có được cái đại hội hằng năm, kêu bằng Tết Vô Vi. Tết là gi? Tết là hưởng thụ nguyên khí của Trời Phật, tâm lành tiến hóa xây dựng tâm linh, đó là việc đại sự k không phải việc tiểu sự đâu. Các bạn có nghĩ rằng một mình tôi, một thân một mình ra đây mà ngày nay có thể xây dựng được 17, 18 đại hội chính các bạn được dự. Mỗi đại hội đều khác hết không có giống nhau, chứng minh có Ơn Trên tận độ bằng cách nào mới chuyển biến như vậy được. Óc người phàm không có thể làm như vậy được. Nhiều người cũng khinh khi tôi, ông này làm tới đó rồi ổn sẽ thất bại, ổng sẽ chết giữa đường không bao giờ vô được đại hội nhưng rồi cũng gặp mặt tôi ở đại hội, tôi tới đại hội. Muốn hình thành một cái đại hội không phải dễ, bao nhiêu người phục vụ ngày đêm mớí làm xong cái đại hội. Một năm một lần thôi. Có nhiều người ngồi rãnh nói đại hội dễ mà có gì đâu, tôi nắm điện thoại là tôi book phòng, không phải như vậy, tâm có thành hay là không, tâm không thành thì gặp nhiều chuyện rắc rối. Người ta đi đại hội về, nhiều người thất nghiệp năm mười năm mà bây giờ đi đại hội về nó có việc làm nó không hiểu tại sao. Tôi đi đại hội về ba bốn chỗ gọi điện thoại kiếm tôi đi làm. Những cái đó tôi đã nhận nhiều điện thoại và cho tôi hay rất rõ ràng vì cái luồng điển của các bạn mỗi đêm mỗi tu mỗi xây dựng tới đại hội thì có chư tiên chư Phật chứng và rút cho các bạn được càng nhẹ hơn. Ðiển chúng ta nhẹ là chúng ta sẽ có những sự may mắn bất ngờ xảy dến cho chính chúng ta. Chính chúng ta không xét được. Cho nên các tôn giáo cần xây dựng đức tin. Ðạo nào cũng xây dựng đức tin là quan trọng, thấy mình không có khả năng, bề trên sẽ chiếu độ cho chúng ta. Mà các bạn dày công tu sửa là các bạn thật sự đóng góp, đêm đêm các bạn thiền là các bạn đang làm việc cho Thượng Ðế. Thượng Ðế không lẽ bỏ các bạn thất nghiệp đâu và giúp cho các bạn mạnh khỏe và tươi tắn thêm. Cho nên có những chuyện đó chính bản thân tôi nghe nhiều bạn điện thoại cho tôi biết rằng tôi đi đại hội về mọi trạng thái thay đổi và tôi thấy tôi khỏe nhiều và tôi được may mắn nhiều, tôi thấy gia đình tôi rất an vui. Chuyện này ở đời mình nói không ai tin đâu mà những người dự đại hội rồi mới thấy. Cho nên tôi nói đại hội là Tết Vô Vi, Tết Vô Vi là do sự đóng góp của chung mà xuân Trời là Tết của Trời không phải Tết của người phàm, chúng ta ăn điển không phải ăn tiền, ăn sự thanh nhẹ và sự thanh tịnh của Trời Phật đã ân ban cho chúng ta, chúng ta cảm động là khi chúng ta thấy huynh đệ tỷ muội chúng ta đã đóng góp cho chúng ta có cơ hội ngự trong một nơi an toàn tốt đẹp và nghe những lời giảng thanh thoát tận độ tâm thân của chúng ta. Chúng ta cảm động, chính cuộc đời của chúng ta muốn làm điều này mà không được, nay đã có rồi, chuyện hy hữu đến với chúng ta, chúng ta phải tận dụng cơ hội tham thiền để đạt tới sự thanh tịnh tối đa là quí giá nhứt.

Thành thật cám ơn sự lưu ý của các bạn

Vĩ Kiên